Những chiều lá đổ – Tuấn Khanh
Đánh giá
1. Giờ [F] thì ở lại em [Dm] đi
Anh [Gm] ơi muốn hứa [F] lời gì
Lạnh [Bb] lùng trời buồn mênh mông
Đôi [Am] ta cách một [C7] biển đông
Thương anh cách [Bb] trở nụ hoa chớm [F] nở
Tình buồn như [C7] áng mây [F] bay
2. Đừng [F] buồn, đừng buồn nghe [Dm] anh
Em [Gm] đi nối tiếp [F] hẹn hò
Đường [Bb] dài còn nhiều âu lo
Thương [Am] anh giấc ngủ [C7] bơ vơ
Nghe em nói [Bb] nhỏ, trời khuya lá [F] đổ
Ngại ngùng xa [C7] cách muôn [F] trùng
ĐK: Anh giờ [Bb] đây, lạc loài nương [Gm] náu
Em ôm [Am] ấp mối tình xa xưa
Mưa vẫn [Bb] mưa trong lòng [Gm] anh
Băng giá [F] băng trong lòng [Dm] em
Tình [G7] đôi ta dâng vút lấp ánh trăng [C7] sao
3. Cuộc [F] tình giờ thì xa [Dm] xăm
Trong [Gm] mơ vẫn thấy [F] là gần
Tình [Bb] trần thật nhiều gian truân
Thương [Am] thân những chiều [C7] bâng khuâng
Đêm ru tiếng [Bb] thở ngờ đâu cách [F] trở
Chập chờn kiếp [C7] sống mơ [F] hồ