Cho tôi khóc hết mùa thu – Hoàng Cầm thơ Hoàng Ngọc Ẩn
Đánh giá
1. Cho [C] tôi khóc hết mùa thu về
[Am] Đem ép những [G] dòng dư lệ
Gửi [Em] vào con tim [G] u mê, [C] tái tê
Tàn [F] đi một cành hoa tím
Còn [C] đâu đôi tay quyến luyến
Tìm [Em] ai dệt đẹp vần [D7] thơ như [G] giấc mơ
2. Nơi [C] phương ấy ai sang ngang rồi!
[Am] Nguyện cầu mộng cứ [Dm] vui tươi
[G] Riêng tôi cô đơn một bóng theo [C] tháng năm
Rừng [F] thu mong cơn gió tới
[C] Ngủ say ban trưa nắng mới
[G] Gục đầu nghe dòng nước cuốn [C] ra khơi
ĐK: [C] Nếu còn [Am] nhắc nữa thêm [Dm] vấn vương thôi
[G] Ôi! Chuyện tình yêu nay dở [C] dang rồi!
Xin để cho tôi tìm trong [F] quên lãng
[G] Đốt nén hương [Em] xưa
Đi nốt [G] quãng đời hồn đã [C] rã rời!
3. Cho [C] tôi khóc hết mùa thu này
[Am] Đoạn trường ai có [Dm] thấu chăng?
[G] Cao xanh gây chi niềm đau trong [C] giá băng
Trời [F] thu mây trôi giăng mắc
[C] Chiều thu mưa bay hiu hắt
[G] Mùa thu đong thêm nước mắt [C] thu ơi!