Mùa xuân bàng hoàng – Trần Thiện Thanh
Đánh giá
1. [G] Từ một ngày mùa [Am] đông có [C] người lính trẻ năm [D7] xưa
Sống bên [Am] tụm [D7] lặng lờ dòng đời [G] trôi qua
Từ một mùa hè [Am] đó có [Bm] biết đâu [D7] ta mất cả [G] rồi
Có biết [Em] đâu niềm tin quá nhiệm [Am] mầu
Và có [C] biết đâu [D7] cuộc đời buông [G] xuôi
2. Từ một ngày mùa [Am] xuân hỡi [C] người gái nhỏ bên [D7] song
Em có mong [Am] chờ từ [D7] dạo cuối tháng [G] tư
Từ một ngày mùa [Am] xuân lúc [Bm] ra đi [D7] chia tay một [G] lần
Lúc xốn [Em] xang nụ hôn đắng cả [Am] đời
Là lúc [C] biết đâu [D7] tình mình tơi [G] bời [C]
ĐK: [Em] Em ơi ta có mong đâu ngày [C] trở lại [E]
[Am] Em ơi ta [D7] có mong đâu ngày [G] trở về
[Em] Hết rồi thành phố cũ thân yêu nay [F] còn đâu
[Am] Người xưa lỡ [D7] làng tình xưa ngỡ [G] ngàng [B7]
[Em] Thôi em ơi ta có mong đâu ngày [C] trở lại [E]
[Am] Thôi em ơi ta [D7] có mong đâu ngày [G] trở về
Đến [Em] xuân nào giông tố cuốn xô [F] đời anh
[Am] Tình thân mất [D7] rồi tiếc bao ngày [G] qua [C]
3. Từ một ngày mùa [Am] đông hỡi những [C] bà mẹ già phương [D7] xa
Đôi mắt [Am] lệ nhòa [D7] đợi chờ từng đứa [G] con
Từ một ngày mùa [Am] xuân cha [Bm] ra đi [D7] mấy ai hẹn [G] thề
Cha ra [Em] đi mấy ai hẹn [Am] thề
Thì cũng [C] có khi [D7] hạn trùng [G] luân [C]