Rồi đến rồi đi – Trần Thiện Thanh

Tone

Đánh giá

 

1. [Am]  Người bỗng đến [E7]  đây rồi rẽ [C]  đi 

Tôi [G]  biết nhưng tôi vẫn [Dm]  đợi vẫn [F]  đón 

Cứ đón bằng trái [E7]  tim yêu chưa biết [F]  mỏi

Bằng con [Dm]  mắt như chẳng biết [G]  buồn

Đời cần gì [C]  hơn một lời [G]  nói

Dù giả [E7]  dối có cũng hơn [Am]  không.

 

ĐK:

Rồi đến, rồi đi, rồi nước [D]  mắt [E7] 

Ta chưa biết lỗi ta hay [A]  người [Bm] 

Chỉ biết tình yêu và tiếng [E7]  khóc [C#m] 

Gần gũi như [Bm]  môi [E7]  gắn môi [A]  thơm

Những [Dm]  nụ hôn tình trên thế [A]  gian [E7] 

 

[A]  Đến, rồi [F#m]  đến, rồi [Bm]  đi

[E]  Đến để [E7]  đón biệt [A]  ly [E7] 

Em [A]  ơi chuyến [F#m]  tàu tới còn [Bm]  lâu

Nghe [E]  em tiếc [E7]  gì phút gần [Am]  nhau

 

2. [Am]  Người đã đến [E7]  đây người sẽ [C]  đi 

Tôi [G]  biết nhưng tôi vẫn [Dm]  mời vẫn [F]  nói 

Nếu có nghìn xót [E7]  xa tôi xin hứng [F]  chịu 

Và tôi [Dm]  nghĩ tôi đã quá [C]  nhiều 

Một lời cầu [E7]  xin người mãi [G]  mãi 

Vừa lòng [E7]  mãi cho những chuyến đi [Am]  sau.

 

* Lại đến, lại đi, lại nước [D]  mắt [E7] 

Ta đâu biết lỗi ta hay [A]  người [Bm] 

Chỉ biết tình yêu gần tiếng [E7]  khóc [C#m] 

Gần kề như [Bm]  môi [E7]  gắn môi [A]  ngon

Những [Dm]  nụ hôn buồn anh với [A]  em.