Nhớ người thương binh – Phạm Duy
Đánh giá
1. Chiều [Dm] về, chiều về trên cánh đồng xanh
Có nàng gánh lúa cho [Gm] anh ra đi giết [Bb] thù (u u [A7] ù)
Từ ngày chinh chiến mùa [Dm] thu, từ [A7] ngày chinh chiến mùa [Dm] thu
Từ [Dm] ngày, từ ngày chinh chiến mùa thu
Có chàng ra lính biên [Gm] khu, ai ơi tung [Bb] hoành (ư ư [A7] ừ)
Chiều về trên cánh đồng [Dm] xanh, chiều [A7] về trên cánh đồng [Dm] xanh
Chiều [D] quê hằng nhớ người trai và [F#m] em nhìn tháng ngày trôi
Nhớ [G] người đi, đi [D] rồi, người [A7] vì non nước xa [D] xôị
Người [A7] vì non nước xa [D] xôị
2. Một [Dm] chiều, một chiều trên quãng đường xa
Bóng người anh dũng năm [Gm] xưa ra đi chốn [Bb] này (ư ư [A7] ừ)
Chàng về nay đã cụt [Dm] tay, chàng [A7] về, chàng về nay đã cụt [Dm] tay
Chàng [Dm] về, chàng về nay đã cụt tay
Máu đào đã nhuốm trên [Gm] thây bao nhiêu quân [Bb] thù (u u [A7] ù)
Từ ngày chinh chiến mùa [Dm] thu, từ [A7] ngày chinh chiến mùa [Dm] thu
Người [D] quê còn nhớ người chăng, vì [F#m] ai vào chốn tử sinh
Chiến [G] trường quên, quên [D] mình người [A7] về có nhớ thương [D] binh
Người [A7] về có nhớ thương [D] binh
3. Người [Dm] về, người về có nhớ thương binh
Tôi về tôi nhớ chiều [Gm] xanh ra nơi sa [Bb] trường (ư ư [A7] ừ)
Và ngày tôi đã bị [Dm] thương và [A7] ngày, tôi đă bị [Dm] thương
Và [Dm] ngày, và ngày tôi đă bị thương
Thân tàn nay sống hậu [Gm] phương ai ơi bên [Bb] người (ư ư [A7] ừ)
Chiều về thương nhớ đầy [Dm] vơi chiều [A7] về thương nhớ đầy [Dm] vơi
Người [D] xa gửi đến quà xa, ngồi [F#m] đây tưởng đến lệ rơi
Hỡi [G] người xa, xa [D] vời đẹp [A7] lòng tôi lắm ai [D] ơi !
Đẹp [A7] lòng tôi lắm ai [D] ơi !