Chạnh lòng niềm hoài cổ – Cao Nhật Minh

Tone

Đánh giá

 

Hò hơ ơ... khi còn giấc ngủ đầu nôi mẹ tôi ru hát bài chiều mưa xứ dừa 

Xứ dừa có những bài ca của người nhạc sĩ tài hoa một đời

 

Một người nhạc [Em]  sĩ, đã đi xa [C]  rồi 

Để lại nhân [Bm]  gian những lời buồn mênh [Em]  mang

Những [A]  câu ca ngọt ngào, những giai điệu dạt [Em]  dào

Lòng người nghe ôi thương [C]  sao. 

 

Hình bóng quê [Em]  nhà, là bài ca [G]  dao đầu đời bên cánh [A]  võng 

Là ngợi nhớ quê hương mình, lần hành trình trên đất phù [Em]  sa 

Qua Long [D]  An vàng bông lúa [C]  mới

Về tới Bạc [Bm]  Liêu nghe hoài cổ vang [D]  vọng 

Nghe [Em]  non nước hữu [Am]  tình cung đàn [Em]  bài áo mới Cà [B7]  Mau

Hồn quê [D]  ơi! thiết tha dâng [Em]  trào 

 

ĐK: Bên sông tiếng ai so [A]  dây cây đàn kìm dạo lên câu [D]  hát 

Kỷ [Bm]  niệm ngày nào trong [A]  tôi nhớ xa [B7]  xưa người qua chốn [Em]  này

Để lại cho đời bao câu [G]  hát giờ người ra đi rất [C]  xa 

Vẫn còn thiết [G]  tha mỗi lần [A]  thoáng nghe sao chạnh [Em]  lòng