Chiều đông – Phạm Duy thơ Cung Trầm Tưởng

Tone

Đánh giá

 

Chiều [D]  đông tuyết lũng âm u

Bâng khuâng chiều tới tiếp [G]  thu trời [D]  buồn

Ngày đi tàu cũng đi luôn

[G]  Ga thôn trơ [D]  nỗi băng nguồn héo [A7]  hon.

 

Phường [D]  xa nhịp sắt bon bon

Tàu như dưới [G]  tỉnh núi non vọng [A7]  ầm

Nhà [D]  ga dột mái lâm râm

Máu đi có nhớ hồi [A7]  tâm chiều [D]  nào.

 

Một mình [Bb]  tôi với tuyết non cao

Với cồn phố [F7]  tịnh buốt vào thịt [Bb]  da

Với [Dm]  mây trên nhợt trăng tà

Với đèn xóm [E]  Hạ cũng [A]  là tịch [A7]  liêu.

 

Chiều [D]  đông tuyết lũng âm u

Bâng khuâng chiều [G]  tới tiếp thu trời [A7]  buồn

Mình [D]  tôi nhịp bước đăm đăm

Tâm tư khoác kín chiều [A7]  căm lạnh [D]  nhiều.