Nỗi đau từ đấy – Ngô Thụy Miên

Tone

Đánh giá

 

Hai mươi năm rồi em còn xa [Am]  tôi

Chơi vơi trong đời lòng sầu chưa [Dm]  nguôi

Bâng khuâng mây [G]  trời về qua phố [C]  xưa

Chiều [F]  nao ta bước chung [G]  đôi

Tình yêu mình dâng kín [E7]  lối.

 

Hai mươi năm rồi em còn yêu [Am]  tôi

Bên kia khung trời nhạc còn buông [Dm]  lơi

Nơi đây bây [G]  giờ ngồi nghe lá [C]  rơi

Mùa [F]  thu mưa mãi không [G]  thôi

Giọt [E7]  lệ cho tình [Am]  người.

 

Bao nhiêu năm qua cuộc sống [G]  miệt mài

Tuổi xanh dấu hình [Dm]  hài, niềm [G]  đau chết từng [C]  ngày

Đường [Dm]  về lạnh buốt đôi vai [F]  gầy

Gợi nhớ cơn mê [G]  này, nhìn tháng năm tàn [E7]  úa.

 

Thôi [F]  em tình xưa dẫu [G]  muộn màng

Gọi tên mãi thì [Dm]  thầm người [G]  yêu dấu ngàn [C]  trùng

Chiều [Dm]  tàn một cánh chim u [F]  hoài

Dìu bước chân ai [E7]  về, người đã quên câu [Am]  thề.

 

Hai mươi năm rồi em còn yêu [Am]  tôi

Yên vui bên trời một đời chia [Dm]  phôi

Bao nhiêu ân [G]  tình đành theo nước [C]  trôi

Lệ [F]  rơi héo hắt trên [G]  môi

Người [E7]  bỏ tôi một [Am]  mình.