Bài ngợi ca tình yêu – Phạm Đình Chương thơ Thanh Tâm Tuyền
Đánh giá
Tôi chờ [Am] đợi lớn lên cùng giông bão
Hôm [Dm] nay tuổi [E7] nhỏ khóc trên [Am] vai
Hôm [B7] nay tuổi [E7] nhỏ khóc trên [Am] vai
Tìm cánh tay nước [C] biển
Con ngựa [Dm7] buồn lửa trốn con [G] ngươi.
[Am] [Dm6] [E7] [Am]
Đất [C] nước có một lần tôi [F] ghì đau đớn trong thân [C] thể
Những dòng sông, những đường cày, núi nhọn
Những biệt [E7] ly, những biệt ly rạn nứt lòng [Am] đường.
[C] Hút chặt mười ngón tay, ngón chân da thịt
Như người [E7] yêu, như người [Am] yêu từ [F7] chối vùng [E7] vằng
Những dòng [Am] sông, những đường cày, núi [C] nhọn
Những biệt [E7] ly, những biệt ly rạn nứt lòng [Am] đường.
Tôi chờ [Em] đợi cười lên sặc [Am] sỡ
La qua mái [Dm] ngói thành phố ruộng [F] đồng
Bấu lấy tim [G7] tôi thành nhịp [C] thở
Ngõ cụt đường làng cỏ hoa cống [E7] rãnh
Cây già đá [Am] sỏi bùn [F7] nước mặn [E7] nồng chảy máu tiếng [Am] kêu.