Hỡi cô lái đò – Hồng Xương Long
Đánh giá
Có ai đưa [Dm] đò cho tôi [D] buồn nhắn gửi câu [G] hò
Hò rằng tôi thương cô lái [Dm] đò giờ đang ở [A] đâu
Cô có [Dm] nghe bao đêm trắng tôi [G] chờ
Người vui bên ấy đau lòng [A] tôi thương nhớ bên [Dm] này
Nước trôi xa [Dm] nguồn không quay [D] về bến cũ bao [G] giờ
Ngày nào cô thương thân tôi [Dm] nghèo đời bao gió [A] sương
Nhưng cớ [Dm] sao không đi hết con [G] đường
Bỏ tôi giữa [A] khơi sao cô [C] đành bỏ bạn người [Dm] ơi!
Hỡi cô lái đò ơi! Đêm thức giấc bao [G] lần nghe sóng xô [C] bờ tôi nhớ người [A] ta
Cô theo chồng bỏ [C] bến tôi đứng khóc bên bờ chỉ mỗi tôi [A] (hờ) đội mưa đứng trông
Tan nát cõi [C] lòng đò xa bến [Dm] sông
[Dm] Hỡi! Hỡi cô lái [G] đò sao phụ tình [C] tôi
có nghe tôi [F] buồn theo dòng [G] trôi
Đã thương nhau [Bb] rồi sao người [A] ơi lỡ đành chia lứa [Dm] đôi
Có...có ai đưa [G] đò…ơi đò [C] ơi
Để tôi qua [F] đò một lần [G] thôi
Nói câu giã [Bb] từ với người [A] ta dẫu lòng nghe xót [Dm] xa