Vợ – Sơn Hạ

Tone

Đánh giá

 

Người [Am]  ta nói tôi có cô vợ [D]  hiền,

Thương [Am]  chồng, thương chồng hết mực người [Em]  ơi

Lo từng giấc ngủ bữa [G]  cơm

Làng trên xóm [E7]  dưới ai cũng khen cô vợ [Am]  hiền.

 

Dẫu [Am]  tôi đi sớm mà về [G]  khuya

Vợ tôi không [F]  nói không trách [G]  than một [C]  lời

Vợ [Am]  tôi dễ thương thiệt [C]  thà

Hiền lương chân [E7]  chất người người ai gặp cũng [Am]  thương.

 

Giàu [E]  sang bạc tiền tôi không mơ [G]  ước

Chỉ [E]  cần mái ấm với túp lều tranh

Bữa cơm rau muống nấu canh,

Đàn con hai [E7]  đứa con với vợ tui là [Am]  được rồi.

 

Vợ [Am]  ơi, thương lắm vợ [D]  ơi

Ấy thuở đời nay ít ai gặp được cô vợ [G]  hiền

Ông trời ông [Em]  thương ông ban cho tôi cái [G]  phước

Có vợ hiền lành thương chồng hiền lành hết mực chẳng [C]  than.

 

Vợ [Am]  ơi, thương lắm vợ [D]  ơi

Đời mấy ai ơi sướng vui như tôi bây [G]  giờ

Vợ hiền vợ [E7]  ngoan, vợ yêu và vợ quý

Thương vợ muôn [G]  đời, muôn [C]  đời chỉ có vợ [Am]  tôi.