Từ Đàm quê hương tôi – Văn Giảng
Đánh giá
1. Quê hương [C] tôi miền [Am] Trung
Sớm [Dm] hôm chuông chùa nhẹ [G] rung
Tiếng muôn đời hồn tổ [Am] tiên kiêu [G] hùng
Ôi uy [F] nghi bóng chùa Từ [Dm] Đàm
Nơi yêu [C] thương phát nguyện đạo [Am] vàng
Qua bao [Em] giông tố chùa Từ [F] Đàm tôi vẫn [G] còn
2. Quê hương [C] tôi là [Am] đây
Sớm [Dm] hôm hương trầm nhẹ [G] bay
Vấn vương lời kinh chiều [Am] nay với [G] đờị
Ôi thân [F] yêu bóng Từ [Dm] Đàm, nơi Bắc [C] Nam nối liền một [Am] nhà
Tay trong tay quyết vì loài [G] người lầm [C] than
ĐK: Bóng [C] ai từng đêm [Am] đêm về [Dm] còn nhớ thuở nào [G] đây
Câu [Am] thề cùng ước nguyện cứu đờị [G]
Tiếng [C] ai chiều [Em] nay u [Am] hoài trầm lắng vọng về [G]
Theo câu [Am] thề nguyện hiến mình cho [G] đời [C]
Ai đi [C] qua miền [Am] Trung, khoan [Dm] khoan ơi người dừng [G] chân
Lắng nghe về đây hồn [Am] ai u [G] hoài
Ôi anh [F] linh bóng chùa Từ [Dm] Đàm
Ôi nơi [C] đây nắng chiều dịu [Am] dàng
Ai hy sinh cứu đời phũ [G] phàng Từ Đàm [C] ơi.