Đường về – Vũ Đức Sao Biển

Tone

Đánh giá

 

Chập [Bb]  chùng Trường Sơn giăng mắt

Ngàn thước khe [Gm]  sâu, ngàn thước non [F]  cao

Đường [Bb]  về Quảng Nam xa [Cm]  lắc

Rừng núi mông [F]  mênh ghềnh thác lênh [Bb]  đênh [F] 

Người [Bb]  ở miền Nam thương [Dm]  quá [Bb]  màu áo xưa thu [Eb]  vàng

Nhạc [Gm]  chiều chìm trong mắc [Cm]  biếc mùa [F]  ấy hoa sim [Bb]  tàn.

Đường [Gm]  về lòng ta phơi [F]  phới điệu hò [Bb]  khoan.

 

Ra [Gm]  đi ta [Bb]  nhớ một chiều tiễn [Gm]  đưa

Sông [Cm]  Thu ai [Bb]  đứng bên con đò xưa

Tre [Eb]  xanh còn in bóng nước, sông [Gm]  trôi từ bao kiếp [F]  trước

[Cm]  Bãi dâu còn [F]  đó tiếng ai vọng [Bb]  về.

 

Giờ [Bb]  này ngồi trông phương ấy

Trời đất mây [Gm]  che mờ mấy sơn [F]  khê

Đường [Bb]  về lòng ta vẫn [Cm]  nhớ

Vạn tóc em [F]  bay chiều gió thu [Bb]  phai [F] 

Một [Bb]  đời ngàn sông trăm [Dm]  bến [Bb]  cũng có khi quay [Eb]  về

Nhìn [Gm]  lại trời xưa đâu [Cm]  thấy [F]  tà áo bay ven [Bb]  đồi

Đường [Gm]  về Quảng Nam ta [Cm]  nhớ người [F]  người [Bb]  ơi.